Chúng tôi gặp chị em Lý khi cả gia đình đang ăn cơm...

Nếu không có vài chiếc bát chỏng chơ trên bàn và mấy thìa cơm trắng thì tôi cũng không chắc dám gọi đó là 1 bữa cơm.

Lý là chị 2 trong nhà, đáng lẽ năm nay Lý đang 5 nhưng sau trận lũ đến nay thì ai hỏi bé cũng bảo cháu mới học lớp 4 - nhìn mâm cơm, ngôi nhà đổ nát, chúng tôi cũng hiểu phần nào rằng, con chữ và đầu tư vào việc học trong lúc này cũng là điều gì đó quá xa vời với bố mẹ em. Trông em, làm việc nhà, phụ giúp gia đình,... chắc là những việc phù hợp hơn 1 cô bé 10 tuổi ở vùng quê hẻo lánh này.

Và tại xã Phong Dụ Thượng (Yên Bái) nơi Lý ở - không chỉ có Lý mà còn rất nhiều trẻ em khác cùng hoàn cảnh và hàng ngày vẫn còn rất nhiều những bữa cơm không đủ để gọi là bữa cơm.

Càng đi cùng Sống Sau Lũ, chúng tôi càng thấy nhiều hơn những con người, những gia đình vẫn đang chịu ảnh hưởng từ bão lũ. Với chúng ta những đau thương, mất mát đã là chuyện của 2 tháng trước nhưng với họ thì cái đói, cái nghèo vẫn đeo đuổi mà chẳng cách nào thoát ra giữa cái vùng đất trơ trọi ấy.

Thế mới thấy, hỗ trợ đồng bào sau bão là 1 hành trình dài - nơi những trái tim luôn được hâm nóng bởi sự rung động của 2 tiếng "Đồng Bào"

Chương trình  : songsaulu.vn