Hỏi: Thầy có nhắn nhủ gì không ạ?
Đáp: Gia đình, bố mẹ, anh chị em, ai cũng được hạnh phúc, đều vui vẻ. Tất cả những người khác cũng thế, đều là cha mẹ cả, đều là anh em, bà con cả, tất cả mọi người đều được hạnh phúc, đều an lạc. A Di Đà Phật!
Mọi người hạnh phúc. A Di Đà Phật!
Khác rất nhiều với những ngày sư Minh Tuệ còn bộ hành trên đất nước, quê hương mình, lần này, chỉ trong hai mươi giây vô cùng ngắn ngủi, tôi nhìn thấy trong đôi mắt sư, trong giọng nói sư, sự xúc động đến khôn cùng.
Không ai biết trước được ngày mai. Nhất là một ngày mai nơi xứ người, xa xôi vạn dặm.
Sư từng trả lời nhiều lần trong các cuộc phỏng vấn khác nhau, chưa bao giờ thay đổi: thân kể bỏ; khấn nguyện bộ hành trọn đời; khấn nguyện khất thực, ăn chay ngày một bữa, trọn đời; không chùa, không đệ tử, không tiền, không tài sản.
Chỉ ba y, một bát.
Không hơn, không kém.
Sau nhiều ngày vạn bất đắc dĩ, hôm nay, sư Minh Tuệ lại được sải đôi chân trần trên đường trường. Phía sau lưng sư nhìn tới, tôi như nghe được bước chân ngài đang reo vui. Tâm nguyện của ngài, đã được Đức Phật độ trì cho như ý.
Tôi biết được tin ngài đi, qua bạn Quốc Công. Bạn vào tin nhắn, cho tôi biết xong, bạn nói: Thầy đã đi rồi, hạnh phúc quá chị ạ!
Một câu ngắn, mà chứa đựng sự hân hoan vô bờ. Cảm ơn bạn đã nói hộ tôi, lời này - hạnh phúc quá.
Xin kính chúc sư Minh Tuệ chân cứng đá mềm, nhiều sức khỏe trên bước đường tập học, bồ đề tâm viên mãn, sở nguyện viên thành!
Sưu tầm: satcanh.com